Mình đang lướt web thì thấy tiêu đề CÁCH LOẠI BỎ NÓNG GIẬN ? Vậy các bạn nghĩ Tại sao phải loại bỏ nóng giận ?
Tất cả những gì mình viết dưới đây là trải nghiệm cá nhân của mình. Hẳn là mình không nổi tiếng và cao siêu như nhiều người. Nhưng mình tin những gì mình nói dưới đây hoàn toàn là trải nghiệm chân thật của mình, không được ai trả tiền để viết, không bị bắt viết vì lý do nào đó, mình hoàn toàn tự do, chân thật khi viết bài viết này.
Mọi thứ đều là tự nhiên, bạn muốn loại bỏ nóng giận, vậy bạn có biết nóng giận là gì không ? Nóng giận từ đâu mà có không ? "Loại bỏ" trong suy nghĩ của mình nó tương đương 1 cách gượng ép làm biến mất. Khi bạn có 1 cái nhọt ở chân, bạn tìm cách chữa, bạn không thể cắt cái nhọt đi. Bạn chỉ chờ cho nó lành thôi. Việc "loại bỏ" cái nhọt nhờ 1 phương pháp nào đó chính là chữa cho lành, chứ không phải "loại bỏ".
Giai đoạn mình còn u mê, mình đã rất tức giận khi bản thân không thể kiềm chế được cơn giận. Mình thấy rất tức giận vì đã không kiềm chế hay loại bỏ được tức giận. Vậy là mình rơi vào vòng luẩn quẩn không lối thoát. Cho đến khi mình quay về yêu thương bản thân hơn. Điều đó không có nghĩa là mình sẽ không còn cơn nóng giận nào. Mình đã được bố mẹ sinh ra trên đời và tiếp xúc với con người, những nền tảng, những khái niệm, cho nên mình vẫn còn cái tôi. Dù mình đã quay về yêu thương bản thân, thì ai làm sai cái gì ngứa vào cái con mắt của cái tôi thì mình vẫn tức giận. Nhưng khi đó mình cảm nhận cơn tức giận rõ ràng hơn, không còn u mê như trước, "nhìn" vào sự tức giận đó, nhìn cho thật kỹ rồi thấy thương nhiều hơn là ghét. Đối mặt với yếu đuối bên trong mình, đó là mình không thể kiềm chế hay loại bỏ cơn tức giận mà cơn tức giận đã được tạo ra từ những tổn thương, những khái niệm, những niềm tin bên trong mình. Mình chỉ có thể giận, giận cho thật cao trào, thật tới tấp, thỏa cái nguồn cơn giận đó, rồi khi nào không hay biết là 1 bé giận bên trong mình đã trở thành bé vui. Cũng như là cái mụn nhọt xẹp lại rồi lành da.
Nếu bạn còn muốn kiểm soát ai đó, cái gì đó bên trong bạn. Bạn mãi mãi không thể có được tự do. Phải làm sao để không tức giận, phải làm sao để kiềm chế cơn giận, phải làm sao loại bỏ cơn giận. 1 nghìn 8 trăm trang giấy cũng không viết hết ba thứ tào lao. Nhưng hẳn là bạn sẽ thu về 1 cái nồi luẩn quẩn, niêu cơm thạch sanh ăn hoài không hết giận. Cơn giận luôn có nguồn gốc, nếu bạn đi tìm nguồn gốc, bạn lại dễ dàng vướng vào việc suy đoán, suy diễn,đổ tội, kiềm nén,... Bạn chỉ có thể ở đó quan sát cơn giận, có nghĩa là cứ giận nhưng không suy đoán, suy diễn,đổ tội, kiềm nén, ...
Hãy cho phép linh hồn bên trong của bạn được giận, dù bất kể là lý do gì, hãy cho phép bản thân được trải qua cảm xúc mà nó phải trải qua. Trải qua được mọi thứ, dần dần bạn sẽ học được cách để trải nghiệm hơn giận, dần dần giống như 1 lu nước bị đun cho bốc hơi, bạn không đậy nắp thì nước trong lu sẽ dần dần cạn đi mà thôi.
Đừng giận những cơn giận ! Hãy yêu nó, nó giống như tiếng chuông đồng hồ giữa khoảng cách mỗi tiếng. Đó chính là tiếng chuông để bạn nhìn lại bản thân, hiểu, lắng nghe và yêu thương bản thân nhiều hơn. Khi tình yêu nhiều hơn, bạn sẽ nhận ra nguyên cớ mà bản thân lại giận và khi đó khi đã nhận ra tại sao mình giận. Khi đó tình yêu thương bản thân sẽ càng đong đầy hơn nữa.
Theo dõi kênh Youtube để xem những video mới nhất của mình nhé. Kênh Morgan Fisher
0 Comments: